Sau khi Phó Huân rời đi, chuyện thứ nhất Giang Phi nghĩ tới đó chính là mau chóng bán căn phòng này đi.
Bất luận Phó Huân đánh chủ ý gì tiếp theo, chỉ cần hắn không hành động nhanh chóng thô bạo thì tất cả sẽ xử lí hoàn hảo, một ngày nào đó hắn nổi giận mà quên hết tất cả những gì đã cam kết, mình khẳng định lại gặp xui xẻo.
Nếu như không phải sắp tới giải phẫu của mẹ, cha cũng sắp ra tù thì Giang Phi thật sự muốn lập tức rời khỏi thành phố Trung Nam, cách Phó Huân càng xa càng tốt…
Sau bữa ăn sáng, tâm trạng Giang Phi cũng dần dần lắng xuống, khi ngồi trước máy vi tính định chuẩn bị vẽ một chút thì nghĩ tới lời Phó Huân nói tối hôm qua và sáng nay.
Có bệnh!
Đầu óc nam nhân kia nhất định là có bệnh!
——————
Căn phòng trọ Phó Huân tặng cho Giang Phi này có thiết kế rất đẹp, vị trí địa lý lại cực tốt, cho nên liên hệ với bên môi giới chưa được bao lâu liền đưa tới không ít khách hàng.
Giang Phi cũng nhanh chóng ước định thời gian xem phòng với khách hàng.
Giang Phi dùng nửa ngày để bán tất cả quần áo có thể thay được của Phó Huân bên trong phòng thay đồ với giá cực thấp, một vài bộ quần áo thiếp thân đã bị mặc không bán đi được liền dứt khoát bỏ túi quyên toàn bộ cho cơ quan từ thiện gần đó.
Mấy chiếc đồng hồ đeo tay của Phó Huân bị Giang Phi bán đi chỉ còn lại hai chiếc bản giới hạn, Giang Phi muốn chờ dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514863/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.