Vì để mặc chiếc đầm này một cách đẹp nhất, mà đồ lót của Bạch Miên…có thể xem là gần như không mặc gì. Quần lót mỏng tan cùng hai miếng dán ngực. Chiếc đầm lụa lúc này đã được anh đẩy lên cao, toàn bộ cơ thể của cô đều lộ ra ngoài. Da dẻ trắng đến phát sáng, đôi gò bồng không quá to nhưng cũng không quá nhỏ, do là dán ngực lên chẳng có gì bao bọc lại cả. Đường cong eo vô cùng tinh tế, hông cũng đẹp…xuống nữa thì Hình Dật Minh không dám nhìn tiếp.
Hiện tại…anh khá sốc.
Anh cũng chỉ nghĩ quá lắm thì thấy cô mặc đồ lót, xem đó là đồ bơi là được. Chứ làm sao nghĩ mình lại trông thấy cảnh tượng này…
Trái tim Hình Dật Minh bắt đầu đập mạnh, hơi thở có chút mất ổn định. Anh hít sâu một hơi, cố gắng tiếp tục động tác của mình.
Chiếc đầm lụa kia vất vả một hồi cuối cùng cũng được cởi bỏ, Hình Dật Minh nhanh tay mặc đồ ngủ vào cho Bạch Miên. Vẫn là cố gắng đặt mắt của mình vào đầu giường, vào chiếc đèn ngủ, vào cái gối kế bên. Nếu không cần thiết thì sẽ không nhìn đến Bạch Miên. Anh sợ mình lại mất khống chế mất.
Thay xong bộ đồ mà phải mất gần nửa tiếng, nửa tiếng này đối với Hình Dật Minh như cực hình. Anh nhìn Bạch Miên an tĩnh nằm trên giường, thở phào một hơi. Lại nhìn xuống ‘người anh em’ của mình không biết từ lúc nào đã ngẩng cao đầu, anh lại khe khẽ thở dài.
Hình Dật Minh bước đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-la-cua-nguoi-em-la-cua-anh/3414532/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.