Lâm Phi Vũ đã sớm quên chuyện mình bị cô làm mất mặt ở buổi tiệc hôm đó khi trông thấy Bạch Miên hôm nay. Đã rất lâu rồi hắn chưa gặp lại cô. Một Bạch Miên với nhan sắc rực rỡ cùng thần thái tự tin đó, so với thời cấp ba còn diễm lệ hơn gấp trăm lần. Vậy nên kế hoạch của Lâm Phi Vũ nhanh chóng thay đổi.
Người này trước đó hắn vẫn chưa thử qua, vậy nên hiện tại thử một chút. Nếu ngoan ngoãn thì biết đầu giữ lại chơi đùa một thời gian cũng tốt.
Lúc Lâm Phi Vũ đang đắc ý hề hề, đột nhiên cửa toilet vang lên tiếng rầm rầm rầm. Khoá cửa bị người ta đập nát, người đàn ông bên ngoài tông cửa xông vào. Theo sau anh ta còn có thêm vài tên áo đen, có lẽ là vệ sĩ.
Hình Dật Minh nhìn cảnh tượng bên trong, gương mặt lạnh lẽo của anh lại tăng thêm phần âm trầm. Sát khí toả ra xung quanh, trên tay Hình Dật Minh vẫn đang cầm cây búa lớn dùng để đập cửa ban nãy.
Lâm Phi Vũ khiếp sợ nhìn bộ dáng của Hình Dật Minh trước mặt mình, có cảm giác như anh ta chuẩn bị lấy cây búa đó bổ vào đầu hắn.
“Hình…Hình Dật Minh…hiểu…hiểu lầm thôi. Tôi thấy cô ấy lao đảo đi vào toilet, sợ có chuyện nên vào theo. Nào ngờ cô ấy ngất xĩu mất.”
Hình Dật Minh cúi người nắm lấy cổ áo của Lâm Phi Vũ kéo hắn ta đứng lên, giọng nói như sắp giết người rít ra từ kẽ răng.
“Mày tưởng tao không ngửi được mùi chloroform nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-la-cua-nguoi-em-la-cua-anh/3414531/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.