🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trịnh Viêm không nói gì, hồi lâu sau mới đánh mắt nhìn đi nơi khác: “Là huynh muốn nên ta mới làm.”



Ảnh Thập Nhất cười khổ: “Đệ vẫn chưa hiểu, Trịnh Băng tiểu tử đó…”



“Ta biết.” Giọng Trịnh Viêm hơi khàn đi, “Hắn cướp tất cả của ta. Nhưng hắn là Trịnh Băng, nên ta đều cho hắn.”



Trịnh Băng hắn luôn cướp đồ của ta, còn là đồ tốt nhất.



Hắn chưa bao giờ cam tâm.



“Trịnh Viêm...” Ảnh Thập Nhất không nhịn được lên tiếng.



Trịnh Viêm cụp mắt, dường như hắn đang cố kìm nén thứ cảm xúc nào đó đang chực trào ra: “Vậy ra xa cách nhiều năm tới thế, huynh cũng chỉ muốn nói với ta chuyện Trịnh Băng…”



“...” Trịnh Viêm thở dài. Hắn nâng mắt lên lại nhìn thấy chân ca ca còn đang được băng cầm máu, lòng không khỏi xót xa, bèn ngồi xuống giường tháo băng cho Ảnh Thập Nhất.



“Ư…” Vết thương trên chân vừa bị chạm tới, Ảnh Thập Nhất đã đau đến xuýt xoa, hít vài ngụm khí lạnh.



Ngón tay Trịnh Viêm đang giơ lên chợt cứng đờ. Hắn sợ chạm thêm lần nữa sẽ làm đau ca ca, không dám cử động, đành bất lực nhìn Ảnh Thập Nhất.



“...Ca ca…ta sai rồi…” Trịnh Viêm nuốt khan.



Ảnh Thập Nhất chống cơ thể đã tê dại ngồi dậy, thuần thục tháo băng, để lộ vết thương kéo dài khoảng một tấc, miệng vết thương còn hở, hơi xám đen.



“Đệ tìm giúp ta một hòm thuốc, loại có kim và chỉ phẫu thuật ấy.” Ảnh Thập Nhất theo thói quen sai bảo tiểu hài tử, rồi lại chợt nhận ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-huong/3554043/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.