Lúc Phương Giải nói chuyện với Dương Kiên ở bờ sông thì địa phương khác xảy ra rất nhiều chuyện.
Đông Cương đang chém giết, ven biển máu văng tung tóe.
Trường An đang chém giết, dưới tường thành máu bắn khắp nơi.
Mông Nguyên
Nam tử áo trắng chậm rãi mà đi, thỉnh thoảng lại biến mất không thấy, lúc xuất hiện thì đã cách đó khá xa.
Lúc mặt trời mọc, y đi tới Đà thành. Lúc mặt trời xuống núi, y đi tới Vương Đình. Lúc mặt trời lại mọc, y đã ở dưới chân núi Đại Tuyết Sơn.
Cũng không biết đã bao lâu rồi y không ngủ, có lẽ y sớm không cần ngủ nữa rồi. Nhưng vẻ mặt của y đầy mệt mỏi. Người như y, dù không ngủ không nghỉ nhiều ngày cũng không hề ảnh hưởng gì. Chỉ là y sốt ruột, muốn nhìn xem rốt cuộc là cái gì đã thay đổi thế giới này.
Nếu y phát hiện ra chân tướng, vậy thì việc một nghìn năm trước xuất hiện tu hành có thể lý giải.
Trên thế giới này, có lẽ không ai sốt ruột muốn biết chân tướng hơn y. Y đã bước tới chỗ cao như vậy, y nhìn thấy xa hơn những người bình thường. Y sống càng lâu, càng cảm thấy có thứ gì đó đang chi phối nhân loại.
Những năm qua y làm rất nhiều chuyện, mà mục tiêu chỉ có một.
Tìm ra thứ chi phối thế gian này, xem nó rốt cuộc là cái gì.
Lúc y biết Đại Tự Tại từ phương tây tới, y đột nhiên nghĩ tới một việc, hiểu ra một việc. Vì thế y tới đây, không thể không đến. Y đi rất gấp, trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570629/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.