Thư viện Thông Cổ có nhiều nhân vật biến thái không phục nhau như vậy, sở dĩ có thể khiến bọn họ tụ lại rồi an phận làm việc, là vì bọn họ đều e ngại nam tử áo trắng này. Tuy rằng những người trong thư viện Thông Cổ chưa từng gặp y.
- Có người nói với ta rằng, ngươi không nên tới.
Đại Tự Tại chập tay lại, khẽ gật đầu coi như chào hỏi nam tử áo trắng.
- Có người?
Nam tử áo trắng cười cười, nụ cười lộ vẻ khinh thường:
- Thực sự là người?
Đại Tự Tại cũng cười, tựa hồ bị nam tử áo trắng chọc cười:
- Vậy…ngươi có phải là người không?
Không ngờ nam tử áo trắng gật đầu, nghiêm túc nói:
- Ta là người!
Đại Tự Tại lắc đầu, chân thành nói:
- Ngươi không phải là người…con người không có khả năng sống hơn một nghìn năm. Ở trong mắt người bình thường, cho dù ngươi chỉ thi triển một phần mười tu vị, bọn họ cũng sẽ quỳ xuống dập đầu, coi ngươi là thần linh. Ngươi rõ ràng đã là thần, vì sao lại nói mình là người?
Nam tử áo trắng đáp:
- Bởi vì người tốt, thần không tốt!
Đối thoại như vậy có vẻ vô nghĩa, giống như hai đứa trẻ con tranh luận một việc, đều cố chấp cho mình là đúng, nhưng không ai nói ra được đạo lý. Ngươi nói người tốt, hắn nói thần tốt, vì sao tốt? Mặc kệ nó đi, dù sao mình là đúng là được.
- Nếu như là người khác nói người tốt thần không tốt, ta nhất định nói hắn là kẻ ngu ngốc.
Đại Tự Tại nói:
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570630/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.