Giặc ngoài chiếm nước, giặc trong muốn soán vị. Thời thế loạn lạc, đất nước điêu linh. Chỉ e rằng lần này thiên mệnh chẳng xoay nổi càn khôn về nơi Yến quốc nữa rồi.
Sau khi kiệu hoa đưa tân nương qua khỏi Thái Hoà môn thì bên trong hoàng cung lại xảy ra sự biến.
"Bệ hạ à, đại hôn đã xong thần có chuyện muốn bẩm tấu với người." Tề Bình bước lên phía trước cúi đầu cung kinh nhưng tròng mắt đã hiện rõ sát ý gian tà khoe môi cười lên ghê rợn.
Hoàng Vi xoay lưng lại hoàng bào đen thẫm của hắn khẽ lay động. Sau khi an toạ trên long ỷ hắn chống cằm đưa mắt nhìn đám quan viên thế gia bên dưới cười đầy ẩn ý mà hỏi:
"Khanh cứ nói."
Tệ Bình lại như đạt được ý đồ ngẩng đầu lên mà đáp: "Bệ hạ à, Bạch thái y Bạch Lạc Anh đã đã sống trong lãnh cung hơn nửa năm nay rồi. Khắp bá quan văn võ triều ta không ai là không biết. Từ cổ chí kim lãnh cung chỉ để cung phi có tội của hoàng đế ở đó, vậy chúng thần mạng phép hỏi Bạch thái y đây bệ hạ là dùng danh nghĩa gì để giữ hắn lại nơi đó?"
Đám quan lại thế gia bên dưới có gần phân nửa người thất kinh giật mình bàn tán không thôi. Họ kháo nhau rằng
Tế Binh kia là chán sống rồi hay sao mà lại to gan như vậy. Tuy biết chuyện Lạc Anh ở hậu cung là đi ngược với lẽ thường tình nhưng sau lần từ quan kia của Trương Duệ thì chẳng còn ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3732225/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.