Vân Nhiên ngồi trên kiệu hoa rực rỡ được chạm khắc tỉ mỉ nạm vàng nạm bạc bên ngoài nhưng trong lòng dường như có cơn sóng dữ đang chầm chậm dâng lên từng chút một.
Ngay thời khắc ấy lại có đoạn kị binh hùng dũng dẫn đầu bởi một viên tướng thân người cao lớn mắt lang màu hồ phách toàn thân toát ra được khí thế oai hùng khiêu hãnh là lướt ngang qua khung cửa lớn của xe ngựa.
Vị tướng như vậy ắt hẳn sẽ có công danh xán lạn vinh quang vô hạn. Nhưng dung mạo người này lại có chút quen thuộc. Nàng nghĩ mãi nhưng vẫn chẳng nhớ ra được là ai, thôi vậy dù gì cũng chẳng còn quan trọng.
Nàng lại chợt nhớ đến hai phong thư mà Bạch Hàn Chi nhà Lạc Anh giao cho ban sáng. Tay ngọc vội lấy từ tay áo ra mà nhìn nét chữ trên hai phong thư đó.
Mở lấy bức thư đầu tiên ra thì dường như là chữ của Bạch Hàn Chi, ả viết:
"Hạ Lạc Vân Nhiên, à không nếu người còn sống để đọc được bức thư này thì ta phải gọi ngươi là Hoàng hậu nương nương của Ninh quốc rồi nhỉ.
Ngươi nào biết được khi mà ngươi bước lên kiệu hoa của kẻ khác làm tân nương tử hoàng hậu của Đại Ninh thì Sở Tuân kia của ngươi đã trở thành xác chết nằm ở bãi tha ma phương Bắc mặc cho ruồi nhặng vây quanh.."
Nơi mí mắt phải của Vân Nhiên chẳng hiểu vì sao mà đã giựt liên hồi dường như là điềm báo cho những chuyện chẳng lành sắp sửa xảy đến. (1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3725786/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.