Kiệu hoa rực rỡ đi giữ hoàng thành rộng lớn xa hoa nơi bách quan văn võ cùng hai hàng kị binh oai dũng đang đứng trang nghiêm chỉ đợi đến lúc cử hành hôn lễ
Từ sau bức màn hoa bằng lụa mỏng kia Vân Nhiên có thể thấy được bóng lưng cao lớn của vị phu quân mà nàng sắp lây hoàng đế Ninh quốc - Lý Tư.
Đây có lẽ cũng là đại hôn long trọng nhất trong lục quốc gần trăm năm trở lại khi mà hoàng đế của một vương triều rộng lớn có thể hạ mình dẫn theo vạn kị binh cùng số sính lễ khổng lồ để rước một nàng công chúa của một quốc gia nhỏ bé.
Nàng lại tự hỏi Lý Tư kia là vì sao phải làm như vậy? Hắn yêu thích nàng chăng? Nếu chỉ có vậy thì không đủ đại hoàng đế như hắn đến tận kinh đô Yến quốc này. Nhưng lí do còn lại...nàng thật chẳng dám tưởng đến hậu quả chỉ cầu mong mọi thứ không như nàng nghĩ đến vậy.
Đôi bàn tay nhỏ trong vô thức xoa lấy chiếc vòng ngọc trên tay. Lần ấy nàng vì muốn Sở Tuân chết tâm tuyệt niệm mà đã ném vỡ nó thành hai mảnh sau đó lại từ mình tìm kiếm trong cơn mưa lạnh lẽo. Đến khi tìm được lại phải nhờ vị nghệ nhân tài giỏi nhất kinh thành sửa lại. Tuy không vẹn nguyên như cũ nhưng nó là kỉ vật định tình của nàng và hắn cũng là thứ duy nhất lưu lại hết thảy hồi ức của hai người.
Lát sau kiệu hoa hạ xuống Vân Nhiên còn chưa kịp vén tấm màn che mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3725785/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.