Lạc Anh có vẻ cũng đoán được vài chuyện lẳng lặng như khẽ tội đồ mà đi sau Sở Tuân.
"A Lan, đỡ ta dậy. Ta xem hai người họ làm gì"
Vân Nhiên có chút lo lắng nhìn mãi hai bóng lưng kia. Không phải nàng sợ Lạc Anh bị Sở Tuân đánh, điều nàng sợ nhất là chuyện khi xưa bị Lạc Anh tiết lộ
"Công chúa, người vừa tỉnh mau uống thuốc đi còn những chuyện khác khoan mà nghĩ đến"
Đành nghe lời A Lan vậy. Vân Nhiên khẽ đưa bàn tay gầy thon thả nâng bát thuốc nóng mà uống từng ngụm. Cái vị thuốc gần cả trăm loại thảo dược này đắng chát vô cùng. Nhưng từ nhỏ đến nay ngày ngày nàng đều phải uống, sớm đã quen rồi
...----------------...
Lạc Anh vừa kịp đến đã chịu phải một cú đánh trời giáng từ Sở Tuân. Y loạn choạng lùi về sau mà mất hẳn thăng bằng còn gương mặt khôi ngô phút chốc in hằng hai vết đỏ sưng tấy.
"Bạch Lac Anh, ta hỏi huynh rốt cuộc tạo sao huynh lại có những ý định đồi bại kia với Vân Nhiên. Huynh biết huynh chính là đang giết muội ấy không!"
Sở Tuân như điên tiết gào lên, giương mặt căm phẫn đến tột độ, hai tròng mắt đỏ nhẹ hiện lên sợi tơ máu bên trong.
Lạc Anh im lặng một chút chẳng nói chẳng rằng sau lại đưa đối mắt u hoài nhìn Sở Tuân mà nói
"Ta biết...Nhưng ta yêu muội ấy, thật sự lúc đó ta không kiềm chế được bản thân"
Vừa dứt pời Lạc Anh lại chịu thêm một cái tát thẳng vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3420907/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.