Tống Bách Lý đứng trên tường thành, nhìn qua khói lửa về hướng núi Tuyết Phong, tâm tình nặng nề.
Ngay khi có tin Lâu Dự chết, Tống Bách Lý đã phái thám báo chạy về phương hướng núi Tuyết Phong dò xét tình hình. Cũng như Ân Minh không tin Lâu Dự chết dễ dàng như vậy, Tống Bách Lý cũng không hề tin.
Nhưng thám báo phái đi như đá chìm xuống biển, đến nay vẫn không có tin tức nào truyền về. Cùng với thời gian từ từ trôi qua, trái tim Tống Bách Lý cũng càng ngày càng nặng nề. Chẳng lẽ xảy ra chuyện thật?
Ánh mắt nhìn về phía núi Tuyết Phong, Tống Bách Lý thầm nghĩ, thế tử, ngài nhất định phải trở về bình an!
***
Thác nước Phi Lưu trên núi Tuyết Phong như một con rồng trắng, tung lên tầng tầng sóng nước, từ trời cao đổ thẳng xuống ba ngàn thước, chảy xuống sườn núi, chuyển qua mấy khúc ngoặt gấp, đổ vào mấy hồ nước sâu, tốc độ chảy đã chậm lại rất nhiều. Khi từ hồ nước chảy ra thì đã là một dòng suối nông uốn lượn róc rách.
Trên bãi đá cuội bên dòng suối nông, một bóng dáng nho nhỏ đang nằm, nửa ngày không động. Một con chim bay tới đậu lên trên bóng người này, cúi đầu mổ tóc bóng người. Có lẽ là da đầu bị kéo ngứa, bóng người nho nhỏ cuối cùng cử động. Con chim giật mình đập cánh bay đi.
Bóng người nho nhỏ chậm rãi bò dậy, lắc cổ một lát, cố gắng mở mắt quan sát xung quanh, thở dài một hơi, tự nhủ: "Mạng tiểu gia lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301875/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.