Năm Vũ Định thứ mười, cuối thu đầu đông, Vũ Định đế mừng thọ năm mươi, đại xá thiên hạ, cả nước chúc mừng.
Hành lang hoàng cung sáng rực, vô số đèn cung đình lụa đỏ khẽ lắc lư trong gió đêm, dưới đất trải kín thảm nhung đỏ, ánh đèn hòa với ánh trăng hết sức hoa lệ.
Trong điện Thừa Thiên, các cung nữ thắp sáng hai hàng đèn lưu li, cả điện lập tức tràn ngập ánh sáng rực rỡ mà không chói mắt.
Vũ Định đế mở tiệc tại điện Thừa Thiên, văn võ bá quan tề tụ chúc mừng, quan lại tụ tập, hồng nho nói cười, đông vui tấp nập.
Các cung nhân cầm đèn qua lại rộn ràng, đông mà không loạn, tiến lùi nhịp nhàng, không một tiếng động. Tiệc mừng thọ náo nhiệt mà vẫn tao nhã, không mất khí độ hoàng gia.
Vũ Định đế đau ốm nhiều ngày, hôm nay thân thể đột nhiên thoải mái hơn được một chút, lại thấy hậu phi hoàng tử, quan to trọng thần tề tụ đông đủ trước điện, rõ ràng là cảnh thái bình thịnh thế, trong lòng hết sức vui vẻ, giọng điệu khoan khoái hơn rất nhiều.
Tào hoàng hậu mặc trang phục lộng lẫy, cầm chén rượu lên, cười dịu dàng nói: "Thần thiếp cung chúc hoàng thượng vạn thọ vô cương. Hôm nay khí sắc của hoàng thượng cực tốt, sợ là phải uống thêm một chén".
Vũ Định đế gật đầu cười nói: "Để hoàng hậu phải lo lắng rồi".
Vừa đưa chén bạch ngọc lên bên miệng, Vũ Định đế lại nghe thấy Dung phi bên cạnh nói dịu dàng: "Hoàng thượng long thể vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301785/quyen-7-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.