Tuyết dày liên miên, trời đất trắng xóa mịt mùng, khuôn mặt Lâu Dự trong gió tuyết lạnh lẽo như huyền thiết.
"Toàn quân tập kết, tấn công!" Chàng vượt trên khí thế vạn quân, làm cho tất cả mọi quân sĩ Đại Lương đều cảm nhận được sự tồn tại của chàng.
Trận chiến công thành đã đến giây phút cuối cùng, phía trước thành Yên Cát chất đầy xác chết, quân phục màu xanh màu đen bị máu tươi thấm đẫm, bị tuyết trắng phủ kín, không phân biệt được là quân Sóc hay là quân Lương.
Được kị binh hung hãn không sợ chết xung phong mở đường, bộ binh Đại Lương cuối cùng khiêng được cây gỗ lớn nặng nề áp sát cổng thành. Mấy trăm người khiêng một cây gỗ cực lớn, không ngừng va đập vào cổng thành dày nặng đúc bằng đồng thau.
Trên tường thành dội nước sôi xuống bốc khói trắng mù mịt trong không khí. Quân Lương công thành toàn bộ đều ướt đẫm, bị gió lạnh thấu xương thổi qua, nhanh chóng đông thành bột băng, trên đầu trên mặt bám đầy nhũ băng, ngay cả kẽ ngón tay cũng gần như bị đông lại.
Cả người đông cứng, rất nhiều người không chịu nổi cái lạnh thấu xương, tay chân không nghe theo sự điều khiển của đầu óc nữa, tốc độ công thành chậm lại.
Chỉ sau một thời gian tạm dừng rất ngắn, dầu trẩu lại đổ từ trên tường thành xuống rợp trời ngập đất.
Sau khi hoàn thành xung phong, đội kị binh do Hầu Hành Tiễn dẫn theo đã lùi ra phía sau đội hình, cảnh giới cho bộ binh công thành. Lúc này từ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301802/quyen-6-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.