Sau khi đứng vững lại, Lâu Thành chỉnh lại tay áo, vẻ mặt trở nên trang nghiêm đoan chính.
Lâu Dự như cười như không, bắt tay sau lưng đứng trước cửa sảnh hoa. Đợi Lâu Thành chỉnh trang lại xong ngồi xuống, chàng mới bước qua cửa vào, quỳ xuống đất hành đại lễ quân thần, cao giọng nói: "Thần Tây Lương vương Lâu Dự khấu kiến hoàng thượng".
"Tứ ca mau đứng lên". Lâu Thành vội vàng đứng lên, đi vài bước đến đỡ Lâu Dự đứng dậy.
Đối với vị Tứ ca này, từ nhỏ hắn đã vừa kính vừa sợ. Cho dù bây giờ đã làm hoàng đế, sự kính trọng của hắn vẫn chỉ tăng không giảm. Lúc này thấy Lâu Dự quỳ xuống hành đại lễ quân thần, hắn cảm thấy rất không quen.
Lâu Dự không hề đứng dậy mà trịnh trọng hành đại lễ xong mới đứng lên, nói: "Hoàng thượng không thể xưng hô như vậy nữa, thần không dám nhận".
Lâu Thành tức giận nói: "Cái gì mà không dám nhận? Ngươi chính là Tứ ca của ta, ta không thích ngươi gọi ta là hoàng thượng, cứ gọi ta là Lục đệ như trước kia mới thoải mái tự nhiên.
Lâu Dự nói bất đắc dĩ: "Bây giờ hoàng thượng đã là hoàng thượng, phải có khí độ của hoàng thượng, không thể tùy tiện giống như trước nữa".
Lâu Thành nhếch miệng nói: "Làm hoàng thượng vui như vậy, vì sao ngươi không tự mình làm mà lại đẩy cho ta? Ngươi không biết mấy tháng nay ta mệt thế nào à?"
Lâu Dự thấy khuôn mặt vốn bầu bĩnh của hắn quả thật đã gầy hơn một chút, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301777/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.