"Lần trước Thác Bạt Hồng Đạt gặp các vị ở chỗ này đúng không?" Thác Bạt Đương Đương vẫn mặc một bộ váy đỏ như xưa, đứng bên cạnh dòng suối, đưa mắt nhìn với vẻ mặt phức tạp.
Bây giờ Thác Bạt Đương Đương đã là vợ người ta, là mẹ của một đứa trẻ. Chồng cô ta là dũng sĩ trong tộc, dù không được tuấn lãng cao quý như Lâu Dự nhưng lại hơn ở chỗ quan tâm chăm sóc, yêu quý che chở cô ta, một nhà ba người vui vẻ đầm ấm.
Còn người đàn ông trước mặt này khuôn mặt vẫn anh tuấn như trước, thậm chí còn già dặn và hấp dẫn hơn lần đầu gặp, chỉ là hai bên tóc mai đã hoa râm, khuôn mặt bừng bừng sức sống ngày xưa giờ đây đã lặng lẽ bình thản, có một nét đau buồn không sao hòa tan được.
Thác Bạt Đương Đương đau buồn trong lòng. Si tình làm người ta tổn thương sâu nhất. Năm đó nếu mình vẫn một mực dây dưa ái mộ người này thì sao có được sự hạnh phúc an ổn hôm nay?
Hôm qua Lâu Dự xông vào bộ lạc Sơn Dương giữa đêm khuya, nói cần phải vào núi. Dãy núi Tuyết Phong này xem như hết sức bình thường nhưng lại ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm. Hơn nữa mùa đông tuyết phủ, nếu không có người dẫn đường cơ bản sẽ không thể vào núi được, cho dù vào được sợ cũng sẽ lập tức lạc đường.
Vốn Thác Bạt Hồng Liệt định đi dẫn đường, nhưng cuối cùng nhiệm vụ này lại bị Thác Bạt Đương Đương xung phong tranh mất với lí do: "Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301768/quyen-8-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.