Dung Hàm trong lòng có việc, bước chân đương nhiên rất nhanh, một bước bằng hai bước bình thường.
Đi qua phố dài của hoàng thành, rẽ trái vào con phố nhỏ bên cạnh, đi qua cửa hàng bán trang sức ngọc thạch rồi rẽ một lần nữa chính là ngõ Sâu Bốn Tám Mươi.
Ngõ Sâu Bốn Tám Mươi, tên sao thực vậy, cực kì sâu, ước chừng bốn trăm tám mươi trượng. Nhà cửa hai bên ngõ đều tường trắng cổng gỗ, nhà nọ cách nhà kia rất xa, bình thường vắng vẻ yên tĩnh ít có người đi đường.
Dung Hàm vừa đi vào ngõ, đột nhiên một người đàn ông cao to vạm vỡ từ dưới bóng mai xông ra, hùng hổ lao về phía y. Kì thực người đàn ông này không hề định lao tới, chỉ có điều trong lòng hắn rất sốt ruột, lại quá vui vẻ khi nhìn thấy Dung Hàm nên bước chân nhanh hơn bình thường một chút. Hắn thân cao chân dài, sải bước đi tới làm mặt tuyết kêu kẽo kẹt, sinh ra một cơn gió làm tuyết trên cây rơi sàn sạt, thoạt nhìn rất giống đang hung hăng lao tới.
Dung Hàm biến sắc mặt nhưng vẫn thản nhiên giữ nguyên tốc độ đi về phía trước, bàn tay đưa vào trước ngực, lúc rút tay ra thì kẽ tay đã kẹp một mũi ngân châm nhỏ bé lấp lánh.
Khi hai người chỉ còn cách nhau năm bước, Dung Hàm đột nhiên đi nhanh tới, gần như là va vào người đàn ông đó. Ánh bạc chợt lóe lên từ kẽ tay, cây ngân châm nhỏ bé đâm thẳng vào huyệt thiên trì trước ngực hắn.
Võ công của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301753/quyen-9-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.