“Em thích tôi từ lúc nào thế?”
“Rất lâu rồi”
“Rất lâu? Từ bao giờ?”
“Từ lúc mới về nhà anh làm bão mẫu vài tháng”
“Ừm xin lỗi vì lúc trước đã đối xử không tốt với cô”
“Không sao đâu dù gì từ bé tới giờ em chịu nhiều cái khổ hơn như này rồi nên mấy việc đó không làm tổn thương được em đâu “
- Đúng vậy từ bé tới giờ cô đã chịu đựng bao nhiêu tổn thương chứ chịu đựng bao nhiêu lời mỉa mai chế giễu chịu đựng mọi đau khổ của cuộc đời
- Đến bây giờ mấy việc mà anh đối xử với cô làm sao gọi là hành hạ được như vậy cô vẫn cảm thấy là anh còn tốt với cô hơn rất nhiều
“Cô nghĩ gì vậy?”
“À không có gì anh mau ngủ sớm đi em về phòng trước”
“Về đâu?” TRẦN HẠO KÉO TAY CÔ LẠI GƯƠNG MẶT CỨNG ĐỜ NHÌN CÔ
“Em về phòng em”
“Phòng cô? Chả phải ở đây sao? Người nào ngày trước đã thu dọn đồ đạc của mình sang phòng tôi thế?”
“Hì hì xin lỗi anh em không cố ý đâu”
“Vậy sao? Nhưng đồ cũng mang sang đây rồi thì làm sao đây”
“Mai em nhất định dọn lại”
- Trần Hạo mặc kệ cô đứng nói chuyện một mình anh một tay bế bổng cô lên tiến lại gần phía giường ngủ
“Anh….anh làm gì vậy?”
“Làm chuyện vợ chồng cần phải làm!”
“Nhưng….”
- Trần Hạo áp môi mình vào môi cô nụ hôn nóng bỏng lan toả khắp cơ thể của Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611257/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.