Sáng hôm sau ánh sáng lấp ló qua rèm cửa có đôi nam nữ đang ôm nhau chìm đắm trong giấc ngủ bình yên
“Anh yêu à dậy thôi còn phải đi làm đó”
- Gia Hân vẫn như thường lệ cô đến đánh thức anh vào lúc 6 giờ sáng đó chỉ là thói quen của cô khi còn làm bảo mẫu giờ nó như một thói quen khó bỏ của cô rồi
“Em dậy sớm vậy sao không ngủ thêm lúc nữa”
“Em đã quen rồi”
- Trần Hạo kéo Gia Hân nằm xuống cạnh bên mình anh ôm cô một lúc rồi mới dậy. Mùi hương trên người cô quả thật khiến người ta cảm thấy thật dễ chịu mà
“Thôi nào dậy đi em xuống chuẩn bị bữa sáng cho anh”
“Anh biết rồi”
- Gia Hân xuống bếp phụ mọi người chuẩn bị bữa sáng cho Trần Hạo đúng 7 giờ anh đã có mặt tại nhà ăn. Anh ngồi xuống bàn thưởng thức món anh tuyệt vời do chính tay cô vợ nhỏ chuẩn bị
“Có vừa miệng không anh”
“Ừm rất ngon”
[….]
“Anh đi làm nhé em đợi anh về”
“Ngoan ngoãn ở nhà nhé thời gian này khônb được đi lung tung”
- Trần Hạo biết việc anh thả Tô Mộng Vũ ắt cô ta sẽ quay lại trả thù Gia Hân nên thời gian này anh muốn depk yên mọi chuyện. Anh có căn dặn người của anh phải theo sát Gia Hân 24/24 cứ cách 1 tiếng phải báo cáo tình hình cho anh
- Tuy trên người cô được anh gắn định vị nhưng anh vẫn không tài nào yên tâm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611256/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.