“Được em nghỉ ngơi đi anh sẽ đi”
- Trần Hạo tuyệt vọng rời khỏi bệnh viện. Anh về thẳng nhà riêng của mình suốt quãng đường về nhà anh đều thất thần đầu óc chỉ xoay quanh Gia Hân và đứa bé
- Nhưng nói cho cùng tại sao anh phải gánh chịu tội danh giết người này? Anh đâu phải là người giết chết đứa bé? Lúc đó anh cũng đâu có biết cô có thai? Chính bản thân cô cũng đâu biết?
- Vả lại lúc đó người anh yêu là Tô Mộng Vũ anh đâu yêu cô tại sao cô lại trút mọi bực tức lên anh? Anh vì cô mà đối đầu với Hoàng Thị anh vì cô mà muốn lấy lại Hoàng Thị coi như là quà cưới của anh
- Còn cô thì sao? Cô chỉ biết trách móc đổ lỗi? Anh đã nghĩ cô là một người rất mạnh mẽ nhưng giờ coi như là anh đã sai rồi
- Còn phía Tô Mộng Vũ được nếu cô muốn anh xử lý cô ta anh sẽ chấp thuận theo yêu cầu của cô
[….]
“Reng reng reng” Phươnb Lãnh gọi tới thưa sếp
“Đưa tôi! Alo”
“Hạo à phía cậu sao rồi?”
“Hazzz đến nhà tôi đi rồi nói”
“Được”
[….]
“Mọi chuyện là sao? Cậu và cô ấy?”
“Kết thúc rồi?”
“Tại sao?”
“Cô ấy nghĩ tôi là kẻ giết con cô ấy tôi đã cố hết sức để giải thích nhưng đều vô nghĩa”
“Tại sao cô ta lại vậy? Cô ta là ai mà đòi làm loạn đến mức vậy cậu hết lòng muốn bảo vệ cô ta nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611251/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.