“Tôi biết rồi các anh ra ngoài đi”
[…]
- Trần Hạo vì tức giận cộng thêm sự bất lực nên hôm nay anh ta không có đến bệnh viện với cô mà về thẳng nhà
- Tuy không đến bệnh nhưng anh vẫn quan sát nhất cử nhất động của cô qua camera ẩn trong phòng cô
- Khoảng độ 6 giờ chiều Trần Hạo từ công ty về nhà vì quá mệt mỏi nên anh hôm nay đã không xem cô qua camera vả lại thời gian này người được Trần Hạo cử đi bảo vệ cô cũng ra ngoài mua đồ ăn và đồ dùng cần thiết như lời cô nói
- Nhân cơ hôin không có ai Gia Hân lẻn bỏ trốn khỏi bệnh viện. Cô chạy đi xa thật xa đến nỗi chính cô cũng không biết cô đang ở nơi nào
- Đến khi các vệ sĩ quay về không thấy cô đâu họ mới hoảng loạn đi tìm cô khắp nơi lúc này vì quá mệt Trần Hạo đã đổ bệnh anh nằm liệt giường không thể nào nhúc nhích mặc dù nghe thấy tiếng chuông điện thoại nhưng anh vẫn không tài nào có thể tỉnh dậy và thế anh đã chìm vào trong giấc ngủ
[….]
2 giờ sáng tại nhà Trần Thiếu
“Sếp sếp Hoàng tiểu thư bỏ trốn rồi”
“Sếp sếp”
- Đám thuộc hạ gọi anh trong vô vọng nhưng Trần Hạo vẫn không tài nào tỉnh dậy
- Một người trong số họ đã lấy tay sờ lên chán Trần Hạo quả thật là rất nóng. Hình như Trần Thiếu bị sốt rồi mọi người luống cuống chân tay người thì đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611250/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.