Người hai ngày nay không nhìn thấy bóng dáng Lạc Trầnđâu không chỉ có Mông Mông. Sở Kinh Dương không thể đưa Lạc Trần đi học, dù cóbiết thời khóa biểu của cô cũng vô ích. Ban ngày, anh không thể bố trí đượcthời gian, luận văn tốt nghiệp và việc phát triển sản phẩm mới của công ty đangở giai đoạn quan trọng; buổi tối thì lại không thấy Lạc Trần về ký túc.
Vì vậy, có thể vô tình gặp Lạc Trần trên đường thếnày, Sở Kinh Dương tin chắc là do thần tiên giúp đỡ, bởi vì anh đã vừa đi vừanghĩ nếu gặp được Lạc Trần thì tốt biết bao. Có điều khi gặp được thật, Sở KinhDương lại cảm thấy anh vẫn chưa biết nên làm thế nào để bắt đầu mối quan hệ mớinày.
Mông Mông vừa nhìn thấy Sở Kinh Dương liền chào hỏinhiệt tình. Cô hoàn toàn không muốn can dự vào việc của Lạc Trần nhưng lại rấtthông cảm với Sở Kinh Dương, bởi vì anh với cô giống nhau: hoa rơi hữu ý, nướcchảy vô tình. Trước kia Mông Mông chỉ cảm thấy có thiện cảm với con người giỏigiang này, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy cô và anh đồng bệnh tương lân.
Vì thời gian còn sớm, Mông Mông lập tức nói: “LạcTrần, vừa rồi vội cùng cậu ra ngoài, mình quên không mang sách vở theo rồi.Mình quay lại lấy đã, cậu đứng đây đợi mình nhé”. Nói xong cô quay người chạyvề ký túc xá. Đây là sự thật, nhưng Mông Mông bắt đầu mang sách vở khi đi họctừ lúc nào vậy? Cô ấy là kiểu sinh viên đi học thì nghe giảng rất nghiêm túc,thỉnh thoảng liếc nhìn sang sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-the/2069141/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.