Nhan Đàm người ngợm ướt sũng quành về tiên dinh của sư tôn.
Nàng đạp trên mây hồng, cả đường cắm đầu phi vèo vèo. Lúc đi cắt qua NamThiên Môn, bất chợt có luồng hào quang bảy màu rực rỡ dâng lên, Nhan Đàm nhất thời bị chói hoa cả mắt, không kịp thu đám mây hồng đang cưỡi dưới chân, xuyên thẳng qua giữa luồng hào quang nọ.
Tiên giai trênthiên đình rất phức tạp, phàm những vị được xưng hàng “quân” đều làthượng tiên. Mà tiên giai càng cao thì mỗi khi xuất hành lại càng phôtrương, như sư tôn nàng Nguyên thủy Trường sinh Đại đế, một trong sốnhững thượng tiên phẩm giai cao nhất chẳng hạn, chỉ cần xòe tay cũng đãđếm được vài vị vai vế ngang hàng với người. Ví như Ngọc Đế là một, rồithì hai vị Tử hư, Thanh ly Đế quân cùng với sư tôn được tôn xưng CửuThần Đế quân, ngoài ra nữa, nàng cũng không biết còn có ai.
Mà kiệu hào quang bảy màu trước mắt, chỉ thượng tiên mới có thể dùng.
Nhan Đàm cắn răng, dù gì cũng đã đâm đầu vào, hiện giờ lui ra cũng không kịp nữa, vẫn là phắn cho gọn lẹ thì hơn.
Nàng vừa định xuyên khỏi tốp kiệu thì đột nhiên cổ áo bị tóm lấy, cả người bị thẳng tay xách ra.
Một gương mặt tuấn tú tựa hồ đã từng quen biết phản chiếu vào mắt, mày mắt khôi ngô, anh tuấn phi phàm.
Người nọ dùng sức nhấc người nàng lên, lại xoay mặt nàng sang đối diện vớitốp người theo hầu bên cạnh: “Đây là đệ tử nhà tiên quân nào, không biết phép tắc đến vậy.”
Trong các tiên tùy có người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-vun-huong-phai/1271647/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.