Từ khi quen biết Mộ Ly, Thẩm Vưu Giác liền cảm thấy bản thân như bị trúng tà. Ít nhất trước kia, nếu có người nói cậu sẽ để ý ai đó, đặc biệt người đó còn là một diễn viên nhỏ, cậu sẽ cho rằng đối phương bị úng não rồi. Dù sao cậu cũng là một thiên kiêu chi tử, sao sẽ bị người tóm trọn linh hồn, trở nên mất hồn mất vía, quá không khoa học.
Nhưng cố tình cậu lại gặp phải Mộ Ly, cuộc gặp mặt của Thẩm Vưu Giác và Mộ Ly nói cho cùng không biết là kỳ duyên hay là nghiệt duyên. Hôm đó cậu xử lý công việc xong, giám đốc công ty hợp tác muốn tiếp đãi nên mời cậu uống mấy chén liền. Thẩm Vưu Giác không để ý mà uống rượu, cũng không vui vẻ xả giao cho lắm, nhưng cha cậu - Thẩm Khương vẫn luôn nói cậu cần tiếp xúc với người nhiều hơn, rèn luyện cho tốt EQ của mình. Thẩm Vưu Giác vẫn luôn cho rằng EQ của mình cực cao, tương đương với IQ, nhưng sau khi biết Lục Chỉ và Nam Thừa Phong, cậu mới phát hiện thì ra đó chỉ là ảo giác.
Giám đốc ân cần đúng lễ, nhưng chung quy cũng không phải người cùng đường nói không được mấy câu, Thẩm Vưu Giác uống mấy ly, lấy cớ mệt mỏi muốn về khách sạn nghỉ. ngôn tình hay
Giám đốc làm vẻ mặt thần bí nói. "Ha ha, giám đốc Thẩm mệt sao? Vậy nhanh về nghỉ ngơi đi, tôi đã chuẩn bị tốt rồi, đảm bảo ngài hài lòng."
Thẩm Vưu Giác giật mình, cậu chỉ ngủ một giấc, muốn cậu hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ty-vong-hong-thien-su/2422525/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.