Phí Lạc Nhân cong miệng, đi vòng quanh Lục Chỉ, tinh tế đánh giá cậu. Lâu lắm rồi không tận mắt nhìn thấy cậu, lúc này có thể đến gần cậu như vậy, Phí Lạc Nhân vui sướng giống như cuối cùng cũng được hít thở không khí tươi mới.
"Tiểu thần tiên, ngươi xong rồi, ngươi xong rồi." Vẻ mặt Phí Lạc Nhân sung sướng giống như thưởng thức một khúc nhạc êm tai.
Hắn sâu kín quay đầu nhìn Nam Thừa Phong trong tâm trận, đụng phải ánh mắt lạnh lùng của Nam Thừa Phong, hừ cười một tiếng rồi thu hồi tầm mắt, lại một lần nữa nhìn về phía Lục Chỉ, dùng ánh mắt u trầm nhìn xung quanh cậu. "Tiểu thần tiên, ngươi biết vì sao ngươi xong rồi không?"
Lục Chỉ không thèm để ý, tiếp tục thúc đẩy trận pháp, phảng phất như không thấy người này tồn tại.
"Bởi vì ngươi lựa chọn người không nên lựa chọn nhất." Phí Lạc Nhân chỉ chỉ Nam Thừa Phong. "Hắn là người nguy hiểm nhất, một người trợ ngươi nhưng cũng sẽ diệt ngươi."
Phí Lạc Nhân nói tới đây, trong mắt lộ ra lửa giận sâu kín. "Rốt cuộc hắn tốt chỗ nào, ngươi đã nói sẽ không ở bên bất kỳ ai? Vì sao? Hắn tốt chỗ nào?"
Phí Lạc Nhân tự giễu cười, "Ta đợi ngươi nhiều năm như vậy, ngươi đến nhìn cũng không liếc nhìn ta lấy một cái."
Lời hắn nói ra không khiến Lục Chỉ chú ý một chút xíu nào, thậm chí một góc ánh mắt cũng lười thèm cho hắn. Phí Lạc Nhân không đợi được câu trả lời, hít một hơi thật sâu, quét mắt qua Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ty-vong-hong-thien-su/2422526/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.