****
Ôn Văn buông tay đang đặt trên đầu Lý Đại Trang xuống, dùng hai tay cầm cưa điện, mở công tắc, lưỡi cưa sắc bén nhanh chóng xoay tít, phát ra tiếng ồn chói tai.
"Nếu hai đứa đã không muốn đi thì cứ ở lại đi!"
Anh giơ cưa điện lên thật cao, biểu tình hung ác tiến tới gần.
Lý Đại Trang và Đào Văn sợ tới dựng tóc gáy, cũng không để ý tới cụ già kia nữa, trực tiếp nhấc chân bỏ chạy.
Những lời người lớn nói đều là thật, công viên này vào ban đêm có thứ rất khủng khiếp! "Phù, người vướng tay vướng chân đã đi rồi."
Ôn Văn buông cưa điện, mắt thấy hai thiếu niên biến mất trong tầm mắt mình thì xoay người lại, nhìn chằm chằm cây sồi to lớn kia, liếm môi một cái.
"Kế tiếp tới phiên mày, nên cưa hay là đốt đây?" Cầm cưa điện, Ôn Văn từ từ tới gần gốc sồi.
"Tôi không sao nữa, chốc nữa tôi có thể tự về nhà." Âm thanh của cụ già từ phía sau gốc cây truyền tới.
"Đừng tới đây!" Cụ già hoảng sợ.
"..."
Theo Ôn Văn tới gần, âm thanh của cụ già ngày càng hoảng loạn, lúc Ôn Văn chuyển sang mặt sau nhìn mới phát hiện nơi đó căn bản không có cụ già nào cả, chỉ có một thân cây to lớn!
"Quả nhiên không có ai cả, cây quỷ ngôn thụ tinh này quả thực giống như Chu Kỳ Bái đã nói, có thể giả giọng nhân loại." Ôn Văn sờ cằm, kinh ngạc nhìn cái cây này.
Cây sồi này chính là mục tiêu tình báo mà Ôn Văn có được từ Chu Kỳ Bái sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thu-nhan-tai-ach/3995208/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.