****
Ánh trăng treo cao trên bầu trời, ánh sáng nhàn nhạt lạnh lẽo của nó chiếu lên cây cối um tùm, tạo thành những vệt bóng râm chập chờn.
Bây giờ tầm chín giờ tối, nơi này là một công viên nhỏ đóng cửa vào ban đêm, đột nhiên có hai tia sáng sáng ngời lóe lên.
Nhìn kỹ thì hóa ra là hai thiếu niên tuổi tác không lớn, nhìn quần áo thì hẳn là học sinh của trường cấp ba gần đây.
"Đào Văn, muộn như vậy rồi chúng ta còn tới đây không tốt lắm đi?" Một thiếu niên đội mũi trùm vóc người cao lớn run run nói.
"Lý Đại Trang, ông sợ cái quái gì vậy chứ, lớn xác rồi chưng có có vậy đó hả? Tui với ông là đàn ông con trai, trên người lại chẳng có cắc bạc nào, còn sợ bị người ta làm gì à? Gan chút đi!" Cậu thiếu niên gầy teo ở bên cạnh khinh bỉ nói.
"Nhưng mà mẹ tui nói..." Lý Đại Trang muốn giải thích.
"Nghe làm gì cho mệt, gì mà trời tối tới đây chơi thì sẽ mất tích chứ, đều là mấy lời dọa con nít, ông bao nhiêu tuổi rồi mà con tin chứ." Đào Văn nhịn không được nói.
"Nhưng mà..."
"Ông đừng có léo nhéo nữa, hôm nay tui nhất quyết muốn xem thử xem nơi này rốt cuộc có cái gì quái dị, không phải chúng ta đã đánh cược với mấy thằng oắt kia rồi à, tối nay phải ở đây một đêm, chờ chúng ta về rồi xem còn thằng nào dám nói ông nhát gan nữa."
Đào Văn đẩy Lý Đại Trang, tiếp tục thăm dò nơi này.
Lúc này bọn họ đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thu-nhan-tai-ach/3995207/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.