Dịch: CP88
***
Cố Tân Tân nghĩ, thái độ của cô có rõ ràng như vậy sao?
Cô thật sự không nhìn nổi bộ dạng không biết xấu hổ này của Cận Ngụ Đình, làm sao từ miệng anh lại có thể thốt ra....... gì mà không buông xuống được, còn gì mà quá khen nữa?
Mặt anh phải dày thế nào mới có thể nói ra những lời như vậy chứ.
Cố Tân Tân chỉ có thể cố gắng bày ra vẻ mặt không để tâm, lạnh lùng nhấc khóe miệng, "Anh muốn tự lừa mình dối người coi đó là khen ngợi cũng được thôi, tôi cũng không rảnh tranh luận với anh."
Tống Vũ Ninh nhìn chằm chằm con đường phía trước, hận không thể đánh bay đám xe đó rẽ lối cho tài xế phóng xe đi tránh thật xa khỏi nơi này.
Nhân viên bán hàng cúi thấp đầu hết mức có thể, hiện tại cô ta không còn dám mở miệng cầu xin tha thứ hay chen vào cuộc đối thoại giữa hai người.
Cận Ngụ Đình có chút mất hứng, anh vốn không phải là loại người thích bám lấy không buông hay không cần mặt mũi, đã nói hết lời nhưng thái độ của đối phương vẫn lạnh như bằng thì ngọn lửa nhiệt huyết trong ngực cũng dần lụi tàn.
"Em định đi đâu?"
Cố Tân Tân nghe vào tai, ánh mắt rất nhanh lướt xuống chiếc máy tính đặt trên đùi. "Về công ty."
"Bây giờ tôi đến Thương gia, em đi cùng tôi."
Ngón tay Cố Tân Tân lướt nhanh trên bàn phím, "Tôi đến đó làm gì?"
"Em không muốn xem bộ dạng của Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960180/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.