Bát Bát: Có thể mọi người đều biết rồi, bài này là nhạc chuông của giáo sư Dương (Mãi Mãi là bao xa - Diệp Lạc Vô Tâm) - hình mẫu lý tưởng một thời thanh xuân của ta kkk. Tuy đây không phải gu nhạc của ta, nhưng đúng là lúc trước có một khoảng thời gian ta đã lấy làm chuông báo thức vì quá cuồng giáo sư Dương kkkkk
***
Chương 45: Thăm dò (Anh có khỏe không?)
Dịch: CP88
***
"Không muốn gặp tôi đến vậy sao?"
Thương phu nhân lạnh mặt, nhìn thấy phía sau Cận Ngụ Đình còn có hai người đi theo, trong đó có một người phụ nữ trẻ rụt rè mãi không dám bước lên trước, Khổng Thành đứng bên cạnh không nhịn được thúc giục cô ta.
Thương Kỳ quay đầu lại, bị dọa đến mức hồn phi phách tán, hai chân mềm nhũn.
Cận Hàn Thanh cũng đã chú ý thấy, "Lão Cửu, chú đây là?"
"Anh hai, em đã tìm được nhân viên bán hàng kia rồi."
Vỏ cam trong tay Cận Hàn Thanh còn chưa bỏ xuống, anh ta dùng sức siết chặt, mi mắt nhẹ giương. Nhân viên bán hàng kia bị kéo vào phòng khách, bộ dạng khúm na khúm núm, Thương Lục cũng thuận theo mọi người liếc qua. Người này cô ấy biết, lúc trước cô ấy đến cửa hàng mua trang sức đều là do cô ta tiếp đón, thái độ cực kỳ nhiệt tình, miệng cũng vô cùng ngọt.
Chỉ là, cô ta có liên quan gì đến Cận gia sao?
"Chú mang cô ta đến Thương gia làm gì?"
Cận Ngụ Đình liếc nhìn Thương Kỳ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960182/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.