Dịch: CP88
***
Trong lòng Cận Ngụ Đình ngột ngạt khó chịu, anh đi ra ngoài, lời chưa kịp thốt ra khỏi miệng đã bị mạnh mẽ nuốt trở lại.
Ngồi ngay ngắn vào xe, anh càng thêm phiền lòng không thôi. Cận Ngụ Đình quan sát nét mặt nghiêm túc của Khổng Thành, nếu anh ta đã tìm được nhân viên bán hàng kia thì hẳn là có một số việc đã hỏi ra rồi, chỉ là hiện tại anh ta không nói một lời, xem ra là vì đã hỏi ra được đáp án khó nói ra? Hoặc là, nhân viên bán hàng kia đã nói sự kiện ngày đó thật ra là không liên quan đến Cố Tân Tân? Nếu đúng là vậy thì nói không chừng Khổng Thành vì sợ khiến anh tự trách và giày vò chính mình nên mới nói dối anh.
Mà Cận Ngụ Đình đúng là bị giày vò đến ngộp thở. "Khổng Thành?"
"Dạ."
"Chuyện đó, cậu đã hỏi cô ta chưa?"
Khổng Thành quay đầu lại nhìn Cận Ngụ Đình. "Đã hỏi rồi, chỉ là cô ta nhất quyết không chịu nói thật, từ đầu đến cuối luôn miệng nói không liên quan gì đến cô ta. Tôi nóng lòng muốn đi tìm ngài nên cũng không tiếp tục ép hỏi nữa."
Cận Ngụ Đình khẽ thở ra một hơi, chậm chạp dựa lưng về sau, rốt cuộc là anh đang lo sợ gì đây? Không lẽ là sợ đối phương nói chuyện ngọc trai dự phòng thật ra không liên quan đến Cố Tân Tân? Đối với anh đó không phải là chuyện tốt sao?
Nhưng đúng là dù kết quả thế nào thì Cận Ngụ Đình đều sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960179/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.