🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau đó, Cố Diễm khẽ nhếch môi, vẻ mặt anh ta cứng nhắc đã trở nên mềm mại tự nhiên hơn. Anh ta nhẹ nhàng đóng cửa lại, rồi ngồi vào bàn làm việc gần nhất ngoài cửa, bắt đầu xem qua lịch trình.



Cố Vân Dực dần dần thu hồi ánh mắt.



Văn phòng này được ngăn cách với phòng làm việc thông thường bằng một cửa kính suốt từ sàn lên đến trần nhà rất cao, rèm thường được kéo lại khi có các cuộc họp thảo.



Nhưng bây giờ thì rèm đang mở, cửa kính hướng về phía Cố Diễm đang ngồi.



Ánh mắt Cố Vân Dực thu hồi một nửa, đột nhiên chuyển sang nhìn Khương Thanh Vũ thì thấy đôi mi của cô lay động tựa như cánh bướm, ánh mắt anh dần dần trở nên sâu thẳm.



Gió xuân tháng ba ở thủ đô vẫn còn se lạnh, cô đã mặc chiếc áo khoác mà anh đã chuẩn bị sẵn, màu trắng ngà của chiếc áo làm tôn lên làn da trắng như ngọc của cô. Gió thổi bay mớ tóc mai mềm mại hai bên thái dương của cô, nhìn giống lông tơ hơn là tóc. Anh thích quấn nó quanh ngón tay cô, bởi vì mười đầu ngón tay nối liền với trái tim, mỗi lần cô vén tóc vào da thì anh đều có cảm giác như trái tim đang bị cô ôm lấy.



"Sao vậy?"



Khương Thanh Vũ bị anh bế lên, cơ thể người đàn ông quấn lấy cô, cô quá nhỏ nhắn so với anh. Đôi mắt cô run rẩy nhìn chằm chằm vào cằm anh, có chút lúng ta lúng túng.



"Làm sao…"



Cố Vân Dực ngồi trên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3493334/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.