Khương Thanh Vũ trầm mặc giây lát, nếu như cô từ chối, Cố Vân Dực sẽ không bao giờ nhờ cô giúp đỡ nữa.
Nhưng mà cô bé ở đầu dây bên kia chỉ do dự một chút rồi cũng đồng ý. Có lẽ là do cô cảm thấy Cố Vân Dực đối xử không hề tệ với cô, cho nên cô cũng không cần quá bận tâm về mấy chuyện này.
"Vậy anh đợi em."
Sau khi cúp điện thoại, Khương Thanh Vũ đi thay đồ, cô vẫn luôn coi trọng ngoại hình nên đã trang điểm nhẹ rồi thay quần áo. Cô nhìn trước gương một lúc, tự mình cảm thấy ổn thì mới đi đến phòng làm việc của Cố Vân Dực.
Vốn tưởng rằng con dấu của sếp Cố sẽ rất khó tìm nên cô đang định gọi điện thoại cho anh, nhưng thật không ngờ con dấu lại được đặt gọn gàng ngay ngắn trên bàn.
Thực ra cô đồng ý giúp anh là vì muốn làm rõ hơn mối quan hệ giữa cả hai, suy cho cùng thì trong mắt người khác hai người đã là vợ chồng, cô còn nghĩ đến mấy chuyện vô dụng này để làm gì nữa chứ.
Bây giờ không phải là giờ kẹt xe, trên định vị hiển thị thời gian từ căn hộ đến công ty chỉ mất chưa đầy nửa tiếng. Khi nhìn thấy logo trên tòa nhà từ xa, Khương Thanh Vũ đã gửi một tin nhắn thoại cho Cố Vân Dực, báo với anh rằng cô sẽ tới sau mười phút nữa.
Cùng lúc này thì Cố Vân Dực đang trong cuộc họp, anh liếc nhìn điện thoại, bảo Trần Đông xuống đón cô vì hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3489949/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.