Tối qua Khương Thanh Vũ ngủ tổng cộng bốn tiếng, lúc cô vẽ xong bản phác thảo đã hơn hai giờ sáng, muốn gửi cho Diệp An để cô ấy xem thử, lại liếc nhìn đồng hồ, quyết định đợi đến sáng sẽ gửi đi.
Thế nên tuy ngủ không nhiều nhưng cô lại dậy rất sớm, đầu bên kia Diệp An trả lời lại ngay, đưa ra một số góp ý cho cô, cảm thấy nhắn tin khó diễn tả nên gọi video thẳng qua.
"Chị Diệp."
Nói xong những điều cần sửa trong bản vẽ, Khương Thanh Vũ cẩn thận ghi chép lại. Bởi vì ngủ không đủ nên khó tránh khỏi lộ ra vẻ mệt mỏi, làn da trắng trắng nõn của cô lại làm nổi bật quầng thâm dưới mí mắt. Diệp An chống cằm, lặng lẽ nhìn một lúc, giọng nói pha chút mập mờ.
"Sao em lại mệt như vậy?"
Trong lời nói của Diệp An có ẩn ý, với tính cách của Cố Vân Dực, e rằng cô ấy đã biết mối quan hệ giữa họ từ lâu. Kể từ ngày đầu tiên gặp Diệp An, Khương Thanh Vũ đã biết tính tình của cô ấy không lạnh lùng như trên mạng xã hội mà khá tinh nghịch.
Cô vô thức vén tóc lên: "Vâng, tối qua em bận đến khuya ạ.''
Diệp An đã hiểu lầm từ bận mà cô đã nói.
"Ồ..." Cô ấy kéo dài giọng, âm cuối còn hơi cao lên, cộng thêm ánh mắt lấp lánh hóng chuyện khiến Khương Thanh Vũ đứng ngồi không yên.
Cố Vân Dực đang đứng trước cửa phòng Khương Thanh Vũ, hình như anh đã nghe thấy tiếng Diệp An. Anh gõ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3433348/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.