Lễ kết hôn của Bạch Nhạc không lớn, người đến dự cũng chỉ là bạn bè thân quen. Sở Mục Dương lái xe moto đưa Doãn Ái đến.
Trong lòng cô rất loạn, làm thế nào để giải thích với Bạch Nhạc tình hình hiện tại của cô, còn nữa, nếu đụng mặt Lục Tiêu Ngạn, cô sẽ phải phản ứng thế nào…
Sở Mục Dương cất xe xong, thấy Doãn Ái vẫn đứng ngơ ngác ở ngoài đại sảnh, anh vỗ nhẹ vào vai cô.
“ Đi thôi, bạn cô đang đợi trong phòng đấy.”
Doãn Ái không nghe được, cô chỉ chậm rãi đi sau Sở Mục Dương. Hai người họ thu hút không ít sự chú ý, khách mời đa số đều là nhân viên của Bác Á, một số nhận ra Doãn Ái, còn quay qua chào cô vài câu.
Chỉ là cô biết, khi nghe tin Doãn Ái và Lục Tiêu Ngạn ly hôn, rất nhiều người bàn tán sau lưng cô, nói Doãn Ái là kẻ không biết tự lượng sức, trèo cao thì ngã đau.
Đến phòng chờ, Bạch Nhạc trong váy cưới trắng tinh, cười rạng rỡ như hoa. Cô bạn ôm Doãn Ái vào lòng, vuốt vuốt mái tóc ngắn của cô, cảm nhận sự mềm mại.
“ Đừng vận động mạnh, cẩn thận đứa bé.” Bị ôm bất ngờ, Doãn Ái hốt hoảng chặn phần bụng cho Bạch Nhạc.
Cô nàng chỉ cười, còn vỗ vỗ: “ Yên tâm đi, đứa bé mang gen kiên cường của mẹ nó.”
Bạch Nhạc nói vậy, khóe mắt đã ươn ướt. Khi ôm lấy Doãn Ái, cô ấy gầy đi, hơn nữa khi cô chạm vào mái tóc ngắn đến vai ấy, một vật cộm lên, Bạch Nhạc biết đấy là máy trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928430/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.