Thời gian trôi qua rất nhanh.
Gần đây Doãn Ái vào guồng bận rộn, công ty thiết kế nội thất Nhân Hào dù nhỏ nhưng lại là môi trường sáng tạo đầy tiềm năng ở vùng ngoại ô, chính vì vậy lần này giám đốc Triệu đã kí được hợp đồng lớn.
Thiết kế nội thất cho khu đô thị Lạc Viên. Lạc Viên nằm ở khu Viên Đề, cách khu Nha Lộ 10 phút xe bus, chính vì vị trí địa lý thuận lợi như vậy, Doãn Ái trở thành ứng cử viên sáng giá cho công việc chạy bản thảo.
Dĩ nhiên đây không phải việc chính của cô ở công ty, nhưng Lão Triệu đặc biệt để ý đến tài năng của cô, tận dụng triệt để mài dũa, muốn ‘ngọc thôi’ thành ‘kim cương’ đắt giá.
“ Doãn Ái, khi Viên Đề có nhiều người máu mặt, nếu thấy sợ thì rủ anh Mục Dương theo, tôi đảm bảo không ai dám đến gần cô.”
Đồng nghiệp nói xong còn chốt một câu: “ Đây là địa bàn của anh Dương, người của anh ý ai dám động.”
Lục Tiêu Ngạn phân phó Từ Chính đi trước, bản thân tự lái xe đến. Đường ở vùng này đặc biệt dài, lại không xây dựng nhiều trục đường, xe cộ mới sáng sớm đã tắc nghẽn.
Anh dừng xe chờ đèn đỏ, tay lái buông lỏng, cả người dựa vào ghế lái.
Trong phút chốc bầu không khí như ngưng đọng lại, máu trong người cũng như chảy ngược, ánh mắt Lục Tiêu Ngạn nhìn vào người con gái đang qua đường.
Là Doãn Ái.
Hơn nữa bên cạnh cô còn có một người đàn ông xa lạ.
Doãn Ái đi rất nhanh qua đường, Sở Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928431/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.