Doãn Ái chính là như vậy, Lục Tiêu Ngạn bỏ cô có thể dễ dàng đến với người mới, sợ rằng khi gặp lại đến tên cô anh cũng còn chẳng nhớ, nhưng Doãn Ái không vô tâm được như anh, hoặc có lẽ không phải anh vô tâm, mà anh vốn chẳng yêu cô.
Vậy nên, Doãn Ái thà là người chủ động rút lui, cũng không muốn bị bỏ rơi thêm lần nào nữa.
…….
Lục Tiêu Ngạn từ Nhật Bản trở về có mang theo quà cho Doãn Ái, là một sợi dây chuyền kim cương Round sáng lấp lánh. Kim cương màu sapphire sáng lấp lánh, là điểm nhấn nổi bật trên làn da trắng sứ của Doãn Ái.
Ngay khi nhìn thấy nó anh đã cảm thấy Doãn Ái đeo vào nhất định sẽ rất đẹp, quả thực không sai.
Hồng Lâu Môn mở yến tiệc, giới thượng lưu đến rất đông, trong sảnh rộng lớn có một người con gái ngồi vẽ tranh, quả thực có chút độc lạ.
Cô gái như đang làm thử thách, tay cầm bút lông tô vẽ, màu nước cứ thấm vào giấy lại loang ra, nhìn bức họa đẹp mắt vô cùng. Vẻ tao nhã của Tô Mạt càng khiến người xem xao động, nét vẽ của cô ta cũng đậm chất riêng, mềm mại lại uốn lượn.
Tiếng nhạc kết thúc, Tô Mạt quay người xuống phía khán đài, cúi chào thanh lịch rồi rời đi. Bức tranh ấy cũng được đem đi đấu giá ngay sau đó.
“ Tiểu Ái, anh dẫn em đến phòng đấu giá.”
Lục Tiêu Ngạn vừa rồi cũng rất thưởng thức, lát sau anh vòng qua eo Doãn Ái, mang theo cô đến phòng triển lãm đấu giá. Bên trong đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928393/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.