Xe càng đến gần hẻm Chu Tước, tim Trần Uyển càng đập loạn xạ. Hà Tâm Mihỏi: “Cậu không sao chứ? Sắc mặt không tốt lắm”.
Cô trả lời không sao. Sinh mổ nên cơ thể còn suy nhược, đã hơn một tháng màsắc mặt vẫn trắng bệch, đứng lâu, vết mổ ê ẩm đau. Hơn nữa, cô không ngờ vị tríthứ hai mà Tống Thư Ngu nói lại chính là ở hẻm Chu Tước.
Mấy năm trước, cô vẫn thường về lại đây thăm, từ lúc nhà Phương Tồn Chínhdọn đi thì cả con đường gần như đều bị cải tạo, tu sửa, gần hai năm nay cô chưatừng trở lại. Chỉ là thời gian trước xem tin tức trên tivi thấy diện mạo mớicủa con hẻm Chu Tước, cô còn nói với cậu là không thể tưởng tượng nổi những cănnhà cũ kĩ xưa kia giờ đã thay đổi thế này.
Công trình nạo vét dòng Thanh Thủy cũng đã xong, nước trong xanh có thểnhìn thấy đáy. Con đường Chu Tước cũng được mở rộng gấp mấy lần, một bên gầnsát mé sông, vỉa hè được lát đá cuội ngăn cách với đường xe đi bằng hàng câyanh đào, có thể tưởng tượng mấy năm sau hoa anh đào sẽ um tùm như tuyết. Nhữngcăn nhà cũ ở khu gia đình cô ở trước đây, sự thay đổi còn đáng kinh ngạc hơn.
Trẩn Uyển đứng ở đầu đường, ngạc nhiên khôn tả, “Hơn một năm em không về màđã thay đổi lớn vậy sao?”.
Tống Thư Ngu có chút tự hào, nói: “Đâu mới chỉ hơn một năm, đã ba, bốn nămrồi. Chỉ là việc phục hồi các ngôi nhà cổ phải tốn nhiều công phu hơn nên tiếnđộ chậm, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016171/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.