Hà Tâm Mi khom người bên chiếc nôi, tỏ ra bất ngờ: “Mới có một tháng thôimà thay đổi nhanh thế sao? Mới sinh ra mà như ông cụ non ấy, nhìn này, cái mũinày, cái cằm này, rất giống… người nhà cậu.”
“Đứa nhỏ này á, lớn nhanh như thổi. Đừng bảo Đậu Đinh nhà chúng tôi nhỏnhá, mới một tháng mà đã làm anh lớn rồi đấy”, mợ nghe không hiểu phần mà HàTâm Mi cố tình lược đi.
Trần Uyển vừa từ bếp đi ra, mỉm cười nói: “Hà Tâm Mi, cậu đầy bụi đất đừngcó chạm vào con tớ, rửa sạch sẽ đi đã”.
Hà Tâm Mi tốt nghiệp xong được làm việc ở tòa soạn báo, bay nhảy khắp nơi,Tiểu Nhã cũng đã đi khắp gần xa, còn Trần Uyển, sau khi Đậu Đinh đủ tháng, côlại tiếp tục lao vào cuộc sống của mình.
Hà Tâm Mi rửa tay xong đi vào, thấy mợ Trần Uyển đã ra ngoài liền kéo côngồi xuống, hỏi: “Diệp Thận Huy đã tặng nhà sao không lấy?”
Cô im lặng, cuối cùng mới nói: “Không thể nhận”.
“Sao cậu ương ngạnh thế? Cậu cho rằng đó là cho không à? Người ta nói làtiền cảm ơn. Cậu có biết là diệt được nhà họ Hồng, họ đã kiếm được bao nhiêutiền không? Công ty Hằng Vũ của Hồng Kiến Học bị họ câu kết thâu tóm, cái nhàấy đối với họ chỉ bằng giá món rau thôi. Chỉ một nửa số tiền chỗ đất khúc ngoặtcủa Nam Quân cho ngân hàng vay đã là đủ con số này”, nói rồi dùng tay ra dấu,thấy Trần Uyển chỉ cười, thì cô ấy lại hấp tấp nói: “Không có lá thư của chacậu, liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huong-uyen/2016169/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.