Dù sao cũng cách một thế hệ, Lão Quốc Công cũng không thể tự tiện quyếtđịnh việc này, trái lại ông còn nhớ gọi người đánh tiếng cho nhi tử vàcon dâu biết, để xem ý kiến của bọn họ thế nào.
Lúc Đổng Thị nghe thấy tin tức này bà suýt nữa đã nhảy dựng lên từ trêngiường xuống, ngay cả hình tượng dịu dàng từ trước đến giờ cũng chẳngquan tâm, bà chỉ vào trượng phu nói: “Chàng đừng đứng ngây ngốc ở đâynữa, nhanh đi khuyên nhủ phụ thân đi! Đây là nữ nhi duy nhất của chàng,nếu thật sự tên là Ngụy Miêu, đợi nó lớn lên, chắc chắn nó sẽ hận chàngcả đời!”
Trước đó Đổng Thị đã sinh hai nhi tử, bây giờ bà mới có được một nữ nhi, bà yêu thương còn không hết, chỉ biết nghĩ cho nó thứ tốt nhất, sao cóthể trơ mắt nhìn tiểu nữ nhi khởi đầu bất lợi, vừa mới sinh ra đã nhậncái tên như vậy?
Bây giờ thì không có vấn đề gì, nhưng mà Đổng Thị hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, lúc đứa bé lớn lên sẽ bị bao nhiêu người cười nhạo.
Chỉ cần bà còn tỉnh táo, bà sẽ không để cho nữ nhi của mình có cái tên như vậy đâu!
Lúc Đổng Thị nói lời này, Thanh Li đang nằm ở trên người bà, cũng maynàng không thể nói chuyện, chứ nếu không nàng nhất định sẽ bật dậy đồng ý với Đổng Thị.
Ngụy Miêu, Ngụy Miêu, Uy Miêu, Uy Miêu, nghe giống như tên của một vịthần linh, quả thực có thể làm cho người ta có lòng tin với cuộc sống!
Tuy nghĩ như thế, nhưng tận đáy lòng Thanh Li vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-cung-rat-nho-nang/123159/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.