Thanh Li đã từng tưởng tượng hoàn cảnh hai người gặp mặt, có điều nàngkhông ngờ là hoàn cảnh như trước mắt, môi nàng giật giật không cách nàomở miệng được.
Hoàng đế cũng không lên tiếng, động tác trên tay cũng không dừng lại,chỉ là để thuận tiện nói chuyện tốc độ giảm xuống một chút mà thôi.
Lúc nãy Thanh Li không thấy gì nhưng bây giờ nàng có cảm giác gần nhưtoàn bộ sau lưng đều nóng lên, không còn là của chính mình nữa.
Nàng ngồi trên bàn đu dây, cả người đung đưa ngày càng cao, lúc nàngkhông biết phải làm sao thì nhìn thấy một đoàn người từ phía bên nàychầm chậm đi tới, Thanh Li thấy người dẫn đầu rất quen mắt, khi người nọ lại gần một chút nàng mới nhận ra, thì ra là thái giám hộ tống TrầnĐông Lâm đến Ngụy Quốc Công phủ tuyên chỉ ngày ấy.
Người này ở đây thì thân phận người sau lưng đã rõ như ban ngày, chắc chắn là hắn.
Hai hàng mi dài của Thanh Li chớp chớp, không hiểu sao nàng hơi xấu hổ,nhân lúc xích du trở về vị trí ban đầu nàng nhỏ giọng hỏi: “Bệ hạ?”
Hắn thản nhiên trả lời một tiếng: “Sao thế?”
Quả nhiên là Hoàng Đế!
Trong lòng Thanh Li thả lỏng mấy phần, ngay sau đó xích đu lại được đẩylên, mượn cơ hội xích đu đung đưa qua lại nàng hoảng hốt nói: “...Cóngười tới.”
”Tới thì tới.” Nàng như lâm đại địch, còn Hoàng đế thì không thèm đếm xỉa, hắn nói tiếp: “Có liên quan gì đến chúng ta đâu?”
Có liên quan rất lớn đấy, cả nam lẫn nữ tình ngay lý gian chàng chàngthiếp thiếp loạn hết cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-cung-rat-nho-nang/123160/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.