Trạch Thần tạm thời không thể ở trước mặt Di Nguyệt trong bộ dạng này, nên tức tốc quay về lâu đài xem tình hình vết thương.
"Chủ nhân!"
Dơi đen nhìn thấy hắn cả người be bét máu thì phát hoảng, lập tức bay đến gần. Vì là một thân tín bên cạnh
Trạch Thần, nên nó cũng nhận ra hắn đã trúng độc thủy ma.
"Người và Ngưu Đầu..."
"Đừng hỏi nhiều nữa! Lấy nước."
Hắn không kịp đến sô pha mà ngồi bệt trên đất, xé toạc áo của mình.
Miệng vết thương đã chuyển màu tím đen khó coi, máu cũng đổi màu đen kịt. Trạch Thần chạm lòng bàn tay mình lên đó, muốn dùng chút âm khí chữa thương để xoa dịu cơn đau.
Dơi đen lo lắng cho tình trạng của chủ nhân, không nhịn được mà hoá thành hình dáng của con người.
Thường ngày Trạch Thần nghe giọng nói của nó cũng không nghĩ nhiều, thế mà dơi đen khi thành người lại là một cô gái.
"Chủ nhân! Nước đây!"
Hắn nhíu mày nhìn, sắc môi tái nhợt hé ra.
"Ngươi... không phải nam?"
Bao nhiêu lâu nay nó ở bên cạnh mình, mình cũng không để ý đến việc có ngày nó sẽ trở về hình dáng nguyên bản. Càng không nghĩ rằng, lại là một cô gái. Vậy mà mình, vẫn luôn vô tư bắt nó ném vào trong túi áo.
Trạch Thần từ khi có trái tim và hiểu được tình cảm ái nhân, hắn cũng dần nhận ra được khoảng cách nên có giữa nam và nữ.
"Chủ nhân! Khoan hãy nói chuyện đó! Lo cho vết thương của người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-than-chet/3649012/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.