Nụ cười trên môi của Di Nguyệt ngưng lại, ánh nhìn đổ dồn về gương mặt của Trạch Thần.
Hắn rất giỏi che đi cảm xúc trong lòng mình, càng giỏi chịu đựng nhiều thứ.
Độc thủy ma đã được đẩy ra hết, nhưng thể trạng Trạch Thần lúc này chẳng khác gì một linh hồn bình thường.
Nhưng hắn vẫn giữ lời mà đến tìm Di Nguyệt, còn chính tay giao một nửa linh hồn của mình chỉ cô.
"Một... nửa linh hồn của anh sao?"
Linh hồn của Trạch Thần là được Diêm Vương gom nhặt từ trong đống đổ nát sau vụ hỏa hoạn. Nó chứa đựng ngọn lửa bùng cháy, cuồng phong trong ma pháp của hắn và cả sự an nguy của bản thân.
Việc hắn giao một nửa linh hồn cho Di Nguyệt, chứng tỏ hắn hoàn toàn đặt cả trái tim và mạng của mình vào cô.
"Phải. Nửa linh hồn này của anh mạnh lắm đó nha!"
Trạch Thần không muốn nghiêm trọng hóa vấn đề, nên cách nói chuyện với cô khi nói đến linh hồn của mình vẫn như đang đùa giốn.
"Nó có ma pháp của anh bên trong đó, khi em gặp nguy hiểm nó sẽ bảo vệ cho em."
Di Nguyệt nhìn những bông hoa trong suốt như thủy tinh trong tay mình rồi nhìn hắn.
"Còn anh thì sao?"
Trạch Thần mỉm cười.
"Anh có làm sao đâu? Sau khi mùa mưa kết thúc, anh sẽ trở lại với hoạt động trước đây. Chúng ta chỉ gặp nhau hai tiếng vào ban ngày cả ban đêm thôi."
"Nhưng em làm gì gặp phải nguy hiểm nghiêm trọng đâu chứ? Nếu anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-than-chet/3649013/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.