Đông qua, xuân đến, hạ về, thu tới, rồi lại đông. Nhưng có lẽ mùa đông năm ấy lạnh lẽo hơn rất nhiều.
Tháng mười, Sùng Hưng Đại Bảo năm thứ sáu, Lý Thái Tông băng tại điện Trường Xuân. Thái tử Nhật Tôn lên ngôi trước linh cữu, truy tôn thụy hiệu cho Đại Hành Hoàng đế, miếu hiệu Thái Tông, tôn Linh Cảm Hoàng hậu làm Kim Thiên Hoàng thái hậu, phong chính thê Dương Hồng Hạc làm Chính cung Hoàng hậu, ban cho Thượng Dương cung, đổi niên hiệu thành Long Thụy Thái Bình năm thứ nhất, đổi tên nước thành Đại Việt.
******
Hồng Hạc đẩy cửa gỗ cung Từ Xuân, cung nữ dìu nàng bước vào.
- Hồng Hạc xin thỉnh an mẫu hậu.
Kim Thiên Hoàng thái hậu cười hiền đi đến đỡ nàng đứng dậy. Bà đảo mắt nhìn xung quanh rồi quay sang hỏi nàng.
- Nhật Tôn không đến cùng con sao?
- Bệ hạ vẫn còn đang xử lí chính sự thưa mẫu hậu.
- À, con xem trí nhớ của ta, cứ luôn nghĩ thằng bé vẫn là Thái tử.
Nghe bà nói như vậy, nàng biết bà vẫn chưa chấp nhận được sự ra đi của Tiên đế. Vị Thái hậu này, vẫn luôn sống tình cảm như vậy.
Bà dắt nàng vào gian trong, ra hiệu cho cung nữ rót trà.
- Hồng Hạc, con bây giờ đã là Chính cung rồi, cũng nên sớm sinh cho Bệ hạ một Hoàng thái tử.
- Mẫu hậu, vậy lỡ như... Chính cung không có con thì sao ạ?
- Thì vẫn là Chính cung thôi. Nhưng không có con, Chính cung sẽ sống rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-rung-dong/3601307/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.