Chương Thánh Gia Khánh năm thứ ba.
Vào khoảng canh ba, đoàn xe ngựa của Nhật Tôn khởi hành đến chùa Thổ Lỗi.
Y đi đến đâu, dân chúng đều đổ ra xem rất đông, duy chỉ có người con gái hái dâu cứ đứng tựa vào cây lan mà hát. Nhật Tôn lấy làm lạ bèn cho binh lính gọi qua.
- Dân nữ xin khấu kiến Bệ hạ.
- Sao dân chúng đều tụ tập ở đây mà nàng lại đứng chôn chân ở gốc lan?
- Bẩm Bệ hạ, dân nữ là con nhà nghèo hèn, phải làm lụng đầu tắt mặt tối, phụng dưỡng cha mẹ, đâu có dám mong đi xem rước mà nhìn mặt rồng.
- Nàng tên là gì?
- Dân nữ tên là Lê Thị Khiết thưa Bệ hạ.
- Ngẩng mặt lên cho trẫm xem.
Nàng ta vừa ngẩng lên, Nhật Tôn liền bàng hoàng khi thấy nàng ta và Hồng Hạc khá giống nhau, phải nói là nếu chỉ nhìn thoáng qua, y cũng sẽ nghĩ đó là người y thương.
Y tiến đến đỡ nàng ta đứng dậy.
- Nếu như trẫm đưa nàng vào cung, nàng có chấp nhận không?
- Được hầu hạ Bệ hạ chính là phước của dân nữ.
- Được, vậy từ nay đổi tên thành Ỷ Lan, phong làm Phu nhân.
Từ ngày Ỷ Lan nhập cung, Nhật Tôn ngày ngày đều qua lại cung Nghinh Xuân cùng nàng hoạ tranh, đối thơ. Dường như ở cạnh Ỷ Lan, Nhật Tôn như được bù đắp qua những năm tháng mất mát bên Hồng Hạc.
Vào cung được ba năm, Ỷ Lan đã sinh cho Nhật Tôn một hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-rung-dong/3601308/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.