Tinh Tuyết vì chân bị đau nên cô không thể bật dậy ngay được. Còn không biết làm sao thì Nhất Thiên đã giữ chặt hai tay cô lại.
- Ai cho phép em tự ý rời khỏi phòng? - Nhất Thiên gằn giọng lên hỏi.
- ...
Đối với câu hỏi này của anh thì cô không biết trả lời sao. Nhưng bây giờ cô cũng không còn tâm trí gì mà trả lời anh. Chân cô bị con thú cắn chảy máu còn loang ra cả grap giường.
- Không có mồm?
Vì thấy Tinh Tuyết im lặng nên Nhất Thiên càng tức giận hơn. Anh đang định dùng chút lực để uy hiếp cô nhưng nhìn dải grap giường thẫm đẫm máu thì anh liền thu hồi nắm đấm lại. Chú ý về phía cổ chân của Tinh Tuyết có vết răng cắn sâu vào thịt còn chảy máu cả bàn chân. Nhất Thiên đứng dậy cau mày nhìn về phía vết thương. Bế Tinh Tuyết vào phòng tắm. Lấy vòi hoa sen liền xối thẳng vào vết thương đó của Tinh Tuyết.
- Á. - Tinh Tuyết cảm thấy xót nên hét lớn.
Đôi mắt cô ướt đẫm nước mắt. Đôi chân của cô bị tê dường như mất cả cảm giác đau.
Đặt Tinh Tuyết về sofa, Nhất Thiên đi lấy hộp sơ cứu lại gần cúi xuống dưới chân cô. Anh lấy bông lau vết thương cho cô. Nhìn khuôn mặt đau đến bạc mặt của Tinh Tuyết thì Nhất Thiên không đành lòng. Anh đã nhẹ tay hết mức mà cô vẫn còn đau.
Lấy thuốc sát trùng rồi chấm nhẹ vào vết thương. Tinh Tuyết run lên nắm lấy tay Nhất Thiên lắc đầu. Cô đau không chịu nổi mà đáng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945909/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.