Nhất Thiên vuốt nhẹ hai má đang ửng hồng của Tinh Tuyết. Anh không để ý đến việc cô đang tổn thương vì lời nói của mình.
Tinh Tuyết thì khác, nếu như anh đã không yêu cô thì cô cũng nên từ bỏ cái thứ tình cảm hư ảo này sớm vì để cô không còn ảo tưởng nữa.
Nghĩ liền làm ngay, Tinh Tuyết xoay người né tránh bàn tay đang vuốt má mình. Cô không muốn mình có thêm sự ảo tưởng nào nữa, như này đã là quá đủ rồi.
Thấy Tinh Tuyết có sự xa cách như vậy làm Nhất Thiên không hài lòng. Anh lật người Tinh Tuyết lại, trừng mắt nhìn cô.
- Đừng thách thức sức chịu đựng của tôi.
- Anh... Ba mẹ em sẽ tìm ra em, chúng ta sẽ ly hôn. Em nhất định sẽ ly hôn với anh.
Tinh Tuyết nhắm mắt mà nói lớn. Cô đã lấy hết can đảm để nói. Tuy vậy thì tay cô vẫn run, cả hai bả vai cũng run lên cho thấy cô đang sợ.
Nhất Thiên nghe vậy thì tức giận. Anh đưa tay bóp cằm cô. Ánh mắt anh như đang muốn bốc hỏa lên.
- Đừng có tư tưởng về chuyện đó, tôi sẽ cho họ biến mát khỏi thế giới này, em sẽ chỉ có mình tôi để nương tựa. Sẽ không có bất kỳ người thân nào của em trên đời này nữa.
Lời nói của Nhất Thiên làm Tinh Tuyết rợn người. Cô có thể biết đây là một lời cảnh cáo nhưng nó sẽ trở thành hiện thực chỉ cần cô làm trái ý của anh.
- Tại sao?... Tại sao lại đối xử với em như vậy? - Tinh Tuyết run rẩy nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945910/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.