Buổi sáng hôm sau Tinh Tuyết cũng phải dậy sớm như hôm qua để làm việc. Còn phải là một mình cô tự thân vận động. Chưa nói đến dọn dẹp nhà mà chỉ cần nói đến dọn vườn với dọn sân cũng đủ mệt rồi. Sức Tinh Tuyết yếu từ trước, ngay cả người làm trong nhà cũng dễ dàng nhận ra. Nhưng vì Nhất Thiên nên họ vẫn chưa dám động tay động chân giúp cô.
Bàn tay thon nhỏ của Tinh Tuyết đỏ nên. Còn có chút rộp da. Đối với người khác là đau nhẹ nhưng đối với Tinh Tuyết thì điều này cũng rất đau rồi. Trước kia cô chưa từng phải làm lụng nhiều, bây giờ làm đương nhiên sẽ như vậy. Nhưng Tinh Tuyết vẫn im lặng chịu đựng. Cô chỉ đi lên phòng rồi bôi thôi.
Đến sáng hẳn còn phải nấu ăn nhưng điều này đối với Tinh Tuyết là rất khó, vô cùng khó. Cô muốn khóc quá đi mất thôi, còn không biết nấu ăn ra sao, người làm trong nhà cũng không ai dạy cô nấu món gì. Đành phải cầm điện thoại xuống để xem.
Nhưng nấu ăn đối với Tinh Tuyết quá là cực hình rồi. Cô phải rửa thức ăn sống rồi đem thái. Còn không dám thái nhanh, cô sợ đứt tay. Nhưng điều gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Cô lại tự làm đứt tay chính bản thân mình. Tinh Tuyết cắn môi chịu đựng lại đi lên phòng. Bây giờ cả căn biệt thự vẫn còn rất yên ắng chỉ có mình cô hoạt động đi lại nên chả ai biết gì.
Băng bó xong cô lại phải lật đật đi xuống dưới nhà. Đột nhiên lại ngưởi thấy mùi khét.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-dat-nham-cho/945878/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.