ĐỎ.
Đỏ như máu.
Đỏ như hoa hồng.
Đỏ như những trái táo.
Rèm cửa. Ghế. Khăn trải bàn. Những bình sứ và hoa, tất cả đều đỏ rực. Dường như đỏ là tông màu chính của căn phòng này. Howl cảm giác như mình vừa bước vào một bữa tiệc ăn thịt đẫm máu.
Bởi thế nên cô ta trở nên nổi bật hẳn trong bộ đầm trắng. Chiếc đầm mang những họa tiết cổ điển màu đen và đính lông vũ ở hai bên vai. Cô ta đeo mặt nạ nhưng chẳng thể che giấu được mình bởi mái tóc bạch kim mềm vắt qua vai, buông xuống dưới.
Trông Howl kiệt quệ nhưng vẫn tỉnh táo, cậu nhẹ nhàng đóng cửa lại và khóa trái.
Cô ta lùi lại như một nạn nhân yếu ớt cố lê xa khỏi tên giết người đang cầm rìu trước mặt. Và cái rìu đó trong trường hợp này là ánh mắt của Howl. Đôi mắt hổ phách đẹp đẽ ấy. Cậu cười một tiếng qua cổ họng đầy vẻ khinh bỉ.
Chẳng hiểu sao Howl không buồn ngạc nhiên nữa.
“Đẹp lắm.” Cậu nói. “Bộ váy mà cô mặc ấy, có vẻ như được may tay. Chắc giá tiền cũng không rẻ.”
Cô ta giương đôi mắt ương ngạnh lên, rồi lại cụp xuống lảng tránh. Biết không thể che giấu được gì, cô ta cởi mặt nạ ra, mặt đối mặt với cậu.
Lần đầu tiên Howl trông thấy cô ta dưới trang phục không phải chiếc áo choàng lúc nào cũng trùm kín đầu hàng ngày. Tách cô ta ra khỏi tấm nền u ám của lâu đài, của cánh rừng và bầu trời, cô ta trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-cua-quy/2615840/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.