Nói chuyện được một lúc lâu, Duy Đăng đứng dậy đi về. Nhưng trước khi trở về, hắn phải đi ra ngoài vườn để tìm Tự Luân của hắn. Hoàng Kim Duy cũng muốn ra vườn gặp Vũ Hạ Khiêm nên cũng đứng dậy đi cùng với Duy Đăng ra vườn.
Ở ngoài vườn, Tự Luân với Hạ Khiêm đang nói chuyện với nhau rất vui vẻ, còn cười đùa các thứ nữa chứ. Lúc này bỗng có một người đàn ông đi tới chỗ hai người họ, cung kính chào Hạ Khiêm.
“Cậu chủ Hạ Khiêm, người này là ai vậy?” Người đàn ông đó lên tiếng hỏi, ánh mắt nhìn về phía Tự Luân.
“À, đây là Tự Luân, bạn đời của ngài Duy Đăng.” Hạ Khiêm mỉm cười, nụ cười công nghiệp mà cậu ta luôn giữ trên môi từ trước tới giờ.
Ở trước mặt những người khác, Hạ Khiêm rất hay cười. Nhưng đó chỉ là nụ cười giả tạo thôi. Còn khi ở trước mặt Kim Duy, đó mới là bộ mặt thật của Hạ Khiêm. Vui thì cười, không vui thì thôi. Đôi khi cậu cũng hay làm nũng, giận hờn anh ta nữa nên anh ta cũng đã quen với việc này rồi.
“Người này là ai vậy Hạ Khiêm?” Tự Luân nhìn người đàn ông kia rồi lại nhìn Hạ Khiêm, vẻ mặt của cậu có vẻ hơi sợ nên nép vào sát người Hạ Khiêm.
“Đây là thuộc hạ của Kim Duy. Anh ta đang đi tuần tra thôi. Đừng sợ.” Hạ Khiêm nhẹ nhàng xoa đầu Tự Luân.
Nếu xét về tuổi tác của Hạ Khiêm với Tự Luân ở hạ giới thì Hạ Khiêm nhỏ tuổi hơn Tự Luân thật. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-tim-anh-mai-mai-thuoc-ve-em/3370552/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.