Qua bao nhiêu là biến cố thăng trầm, đau thương rủi ro, gia đình nhỏ của Hoàng Phong vẫn luôn giữ được nụ cười rạng rỡ trên môi.
Hạ Trâm trước đây mặc dù học ngành tiền tệ, nhưng sau này được anh hướng dẫn, khuyên nên làm quản lý sẽ tốt hơn. Chính do đó, với sự sắp xếp của anh, cô đã được đến khách sạn King World thực tập, học hỏi kinh nghiệm trước.
Tối hôm đó, trong lúc Hoàng Phong đang thảnh thơi nhâm nhi tách trà đọc tin tức, Hạ Trâm vẫn còn cặm cụi đánh máy tính thống kê số liệu khách hàng, tổng thu nhập, và một số ý kiến đánh giá của khách sạn theo nhiệm vụ được giao. Công việc này đối với cô mà nói là cả một quá trình mở mang vốn hiểu biết, đặc biệt phải thông minh, xử lý tình huống và giao tiếp tốt.
Đôi bàn tay thon dài gõ từng nhịp vào bàn phím, cả căn phòng dường như chỉ còn tiếng " cạch cạch "
Màn đêm dần bao phủ, mới thế mà đã gần 1 giờ sáng rồi. Hoàng Phong an nhàn vắt chéo chân nơi ghế, tay chống đầu quan sát vợ nhỏ loay hoay làm việc. Chợt lông mày thanh liễu khẽ nhíu lại, đã khuya rồi...
Anh đi đến phía sau cô, tay xoa đầu hỏi:
- Thực tập cũng nhiều việc như vậy sao?
- Vâng. Em làm theo lời dặn của anh quản lý. Ai za, không biết khi nào mới xong đây.
- Quản lý ư? - Anh suy nghĩ một hồi - Em có số điện thoại không?
- Dạ có, nhưng mà...chồng lấy làm gì ạ?
- Bàn một số công chuyện.
Sau khi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-lam-vo-tuoi-14-bao-gio-em-lon/1798541/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.