Đôi bàn tay xấu xa của Hoàng Phong đưa vào trong áo ngủ của Hạ Trâm. Anh mân mê nắn nót đôi bồ đào tròn trịa, mềm mại lại thơm tho. Được một lúc, tiếng ù ù của máy sấy dừng hẳn. Hạ Trâm mẫn cảm xoa mặt anh.
Hoàng Phong ôm eo cô kéo sát lại gần, vuốt mái tóc dài hỏi:
- Bảo bối, em có đói bụng không?
- Không... Anh thì sao?
- Có, anh đói lắm.
- Vậy chúng ta ra ngoài ăn nhé!
- Không.
Anh lắc đầu. Ánh mắt dò xét một loạt trên người cô. Hạ Trâm trưng bộ mặt khó hiểu nhìn anh. Bảo đói nhưng không đi ăn. Là sao!
Không để cô nghĩ thêm, Hoàng Phong lật ngược Hạ Trâm nằm dưới giường, liếm môi giải đáp thắc mắc của vợ:
- Anh lười ra ngoài. Nhưng vợ này... món thịt tươi ngon đang ở trước mắt anh... không ăn quả thật phí.
Dứt lời, anh cúi xuống phong bế môi cô lại. Chiếc lưỡi tà ma xâm nhập, bắt lấy cái lưỡi ươn ướt của Hạ Trâm. Rốt cục cô cũng hiểu ý tứ mà anh vừa nói. Đúng là lưu manh.
Phối hợp với anh, Hạ Trâm đưa tay sờ vào cơ bụng 6 múi săn chắc kia. Quả là kiệt tác. Có lẽ rằng, phía dưới đó nữa còn hơn cả kiệt tác ấy chứ. Tự suy nghĩ rồi tự cười. Cô cảm thấy bản thân trở nên rất biến thái...
- A! Đau em...
Một bên áo ngủ của Hạ Trâm bị Hoàng Phong kéo trễ xuống rồi cắn lên. Lần này anh ra tay mạnh quá rồi. Nơi vai còn hiện lên dấu răng cơ mà.
Mặc dù bị cô lên án nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trai-nghiem-lam-vo-tuoi-14-bao-gio-em-lon/1798542/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.